Dịch: Vũ Tường Vi
----------------------
Trích một câu nói của Tony Robbins
"Một
lý do rất ít người trong chúng ta đạt được những gì chúng ta thực sự
muốn là chúng ta chưa bao giờ hướng tâm trí vào điều mình muốn, chúng ta chưa bao giờ sử dụng sức mạnh tập trung của chính mình"
Thậm chí ngay cả khi con cái chúng ta không có kế hoạch để trở một thợ lặn giỏi, nhà giải phẫu thần kinh, hoặc có thể đi trên than nóng như Tony Robbins (vâng, tại sao Tony lại làm được điều này?), tập trung tinh thần là điều cần thiết để chạm đến, đánh thức những năng lực tiềm ẩn. Khả năng tập trung cũng làm cho việc học và nghiên cứu dễ dàng hơn rất nhiều. Vậy làm thể nào chúng ta có thể đảm bảo trẻ phát triển được những kĩ năng này?
Câu trả lời không phải là bắt trẻ tập trung hay mặc kệ chúng mà điều hết sức quan trọng trong vài năm đầu của bé đây là giai đoạn quyết định cho sự phát triển não bộ và thời điểm này trẻ rất dễ hay bị sao lãng.
Các nhà nghiên cứu não trẻ sơ sinh như tiến sĩ Alison Gopnik đã phát hiện ra trẻ sơ sinh là những nhà tư tưởng lớn, không thể tập trung tâm trí chỉ vào một thứ nhất định ngoại trừ những trẻ lớn hơn. Theo một thử nghiệm nhận thức có chọn lọc nổi tiếng được tiến hành bới Simons và Chbris, không giống như người lớn trẻ sơ sinh thậm chí không thể nhận biết được có con khỉ đột đang nhẩy qua một cái phòng)
Đối với người lớn việc tập trung cho một suy nghĩ hay một cử động rất đơn giản nhưng điều này vô cùng khó đối với trẻ , mặc dù trẻ là những người có sức tập trung phi thường nhất, xuất sắc nhất (phải hiểu sự tập trung của trẻ sơ sinh và trẻ mới tập đi là dạng tập trung "
Lantern-Type attendtion"
Chúng ta phải hết sức cố gắng nhận thức được điều này và không nên làm gián đoạn tập trung của bé nếu thấy không cần thiết.
Chúng ta hay có xu hướng giao tiếp với con trẻ (đặc biệt khi chúng tập nói) theo cách riêng của chúng ta như cách chào, bế hoặc ôm chúng
Thử nghĩ khi bạn đang tập trung vào một việc gì đó bạn cảm thấy rất quan trọng, lúc đó người thân làm bạn mất tập trung. Thực sự ko có vấn đề gì, chỉ là một chút bực mình nhưng nếu điều này xảy ra thường xuyên làm bạn mất tập trung, bạn sẽ cảm thấy rất bực mình.
Khi tập trung, Trẻ em ở mọi độ tuổi không chỉ có khả năng học rất tốt một điều đó tại một thời điểm mà trẻ còn rất linh hoạt trong cách tập trung sức lực của mình.
Khi trẻ quyết định tập trung vào việc gì, trẻ tập trung tích cực một cách hiệu hiệu quả nhất. Tuy nhiên phải mất khá nhiều thời gian vài năm đầu để trẻ tập trung sự cố gắng điều khiển đôi bàn tay lóng ngóng của mình. Càng có nhiều sự tập trung của bản thân thì trẻ càng có những kĩ năng sắc nét hơn trong tương lai
Do vậy, bất cứ khi nào thấy trẻ đang tập trung, trước khi bạn hét lên một cách tức giận với con (điều này tôi chứng kiến nhiều) bạn phải quyết định có thực sự cần thiết hay không
Cơ hội cho các ông bố bà mẹ luôn có, dù có là gì đi nữa hãy cố gắng kiễn nhẫn một vài phút.
Bài viết được dịch từ
“One reason so few of us achieve what we truly want is that we never
direct our focus; we never concentrate our power.” –Tony Robbins
Even if our children don’t plan to become high divers, neurosurgeons,
or walk on hot coals like Tony Robbins (why, Tony?), a focused mind is
essential for reaching their potential. The ability to focus makes
studying and learning easier. How can we ensure our children develop
this skill?
The answer isn’t about getting children to focus, it’s about letting
them. And this is especially important during the first few years, a
crucial period for brain development, and the time when children are
most sensitive to distraction.
Infant brain researchers like Alison Gopnik, Ph.D., have discovered
that babies are big-picture thinkers, unable to focus their minds on
just one thing to the exclusion of all else the way older children can.
Unlike most adults, babies wouldn’t miss the gorilla dancing through the
room (in the famous selective awareness test by Simons and Chabris).
This “lantern-type attention” makes babies and toddlers phenomenal learners, but not the greatest focusers, so when they are focused on an activity or a thought – no matter how insignificant it might seem to us — we must make a special effort to recognize and value it and not needlessly interrupt.
The common tendency we have with young children (especially when they’re preverbal) is to connect with them on our terms, rather than theirs. So, whenever we want to say hi, pick children up, or give them a hug, we do.
Imagine you’re focused on something that feels important to you at
that moment and someone you love interrupts. It’s not a big deal, just a
bit annoying. But if that happens periodically, you’re going to have a
difficult time focusing. You’re also going to feel a little disregarded.
When children of any age are focusing, they are not only potentially
learning something extremely valuable in that moment, they’re also flexing their focus muscle.
Children practice focus most productively when they get to
choose what to focus on. There will be plenty of times in the years
ahead when children need to make a conscious effort to concentrate on
the task at hand. The more opportunities they have to practice
self-chosen focus, the sharper their focus abilities will be.
So, whenever your child appears deep in thought or spaced out, before
shouting an exasperated, “Earth to Janet!” (I get that a lot), decide
whether your need for your child’s attention is really worth
interrupting her need to focus it somewhere else.
Chances are, whatever it is can wait a minute or two.
Nguồn: http://www.ehow.com/ehow-mom/parenting/blog/the-power-of-focus-and-how-to-foster-it/)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét