Đường vào Xuân là những gì hạnh phúc
Vì mùa xuân là mùa của yêu thương
Nhờ yêu thương trần thế hóa thiên đường
Ôi xuân ấm, lòng ta như mở hội.

Đây là một câu thơ mà Thầy đã đọc trong bài pháp thoại “Xuân An Vui Bất
Tận”. Thầy nói bài thơ này được Thầy viết từ khi còn đi học. Bài thơ
dài lắm, được đăng trên bảng tin trường, nhưng Thầy còn nhớ và thích
nhất câu này.
Hôm nay thời tiết đỡ lạnh hơn, những tia nắng buông xuống ấm áp hơn. Phòng làm việc phía trong lặng yên, đôi lúc lách cách khe khẽ tiếng những bàn phím. Một bản nhạc chuông điện thoại “Happy New Year” bỗng làm bầu không khí tràn ngập sức sống. Ngoài cửa kính, vườn cây rung rinh đón những cánh bướm. Con ngấp một ngụm trà atiso túi lọc, cảm nhận từng giọt xuân trong bài pháp của Thầy đọng lại và viết những dòng này trong hạnh phúc.
Tối qua ngón tay của con đau lắm, khâu bốn mũi, lúc đổ cồn vào rửa mà con có cảm giác không chịu nổi. Nhưng đến tối, con lại muốn đến chùa cùng huynh đệ vì con biết chỉ còn hai buổi nữa là mọi người về quê ăn tết.
Tuan Le Anh , một người bạn học cấp ba, giờ chảy chung một dòng máu huynh đệ. Hôm qua Tuấn công tác đi Thái Bình. Về đến nhà lúc 19h, chưa kịp ăn cơm qua đón con. Lúc hai anh em đến chùa, khoảng sân im lặng. Con biết đó là giờ phút các Huynh Đệ thiền tọa trong hạnh phúc. Tuấn nhẹ nhàng dắt xe, lặng lẽ đặt từng bước chân xuống thềm gạch, phía trên sảnh những hàng dép giầy được xếp ngay ngắn
Sau thời thiền tọa và kinh hành trong chánh niệm, các huynh đệ trở lại sân sau chùa như mọi lần để cùng chia sẻ. Hôm nay mọi người đến thật đông, trong đó có nhiều bạn đến từ trường Đại Học Y.
Từ hàng ghế cuối sân, ánh đèn vàng trong veo như ôm cả những tán lá. Với cách giới thiệu truyền cảm, sâu lắng, người huynh đệ Huy Chiếu đưa chúng con vào chủ đề “Giữ Gìn Đạo Tâm Cho Nhau”. Trên màn chiếu, Thầy như ở đó, chúng con quan sát hơi thở, lắng nghe và thấy hạnh phúc nhiều hơn. Chúng con nhận thấy, tặng cho ai thứ gì đó trong thiếu thốn là tốt nhưng sau đó họ lại đói. Giúp ai đó việc làm là tốt nhưng có thể ngày mai họ lại thất nghiệp…Có lẽ thất nghiệp hay đói hoặc một thứ gì đó khác cũng xuất phát từ một tâm hồn chưa “thích ứng” được với hoàn cảnh sống. Do đó ta tặng nhau đạo lý là điều tuyệt vời nhất và hơn cả là giữ gìn đạo tâm cho nhau. Còn ác hơn cả cũng là phá đạo tâm của nhau bằng những câu nói .
Cách đây không lâu, một lần Thầy về thăm chúng con. Bằng sự biết ơn, chúng con đã làm tặng Thầy một bài thơ. Hôm nay con lại nhớ câu thơ đó
Từ những giọt pháp đầu tiên
Con được người Cha hiền dìu dắt
Để con biết yêu cả những điều nhỏ nhặt
VÌ lời Người rọi sáng trái tim con.
Lúc ra về, con và Tuấn mỗi người mang theo bốn túi nấm sò. Đây là thành quả của các huynh đệ bấy lâu mà hôm nay mới thu hoạch. Con sẽ mang những túi nấm này tặng cho các cô bác hàng xóm như một món quà nhỏ, tinh khiết và thơm ngon.
Hôm nay thời tiết đỡ lạnh hơn, những tia nắng buông xuống ấm áp hơn. Phòng làm việc phía trong lặng yên, đôi lúc lách cách khe khẽ tiếng những bàn phím. Một bản nhạc chuông điện thoại “Happy New Year” bỗng làm bầu không khí tràn ngập sức sống. Ngoài cửa kính, vườn cây rung rinh đón những cánh bướm. Con ngấp một ngụm trà atiso túi lọc, cảm nhận từng giọt xuân trong bài pháp của Thầy đọng lại và viết những dòng này trong hạnh phúc.
Tối qua ngón tay của con đau lắm, khâu bốn mũi, lúc đổ cồn vào rửa mà con có cảm giác không chịu nổi. Nhưng đến tối, con lại muốn đến chùa cùng huynh đệ vì con biết chỉ còn hai buổi nữa là mọi người về quê ăn tết.
Tuan Le Anh , một người bạn học cấp ba, giờ chảy chung một dòng máu huynh đệ. Hôm qua Tuấn công tác đi Thái Bình. Về đến nhà lúc 19h, chưa kịp ăn cơm qua đón con. Lúc hai anh em đến chùa, khoảng sân im lặng. Con biết đó là giờ phút các Huynh Đệ thiền tọa trong hạnh phúc. Tuấn nhẹ nhàng dắt xe, lặng lẽ đặt từng bước chân xuống thềm gạch, phía trên sảnh những hàng dép giầy được xếp ngay ngắn
Sau thời thiền tọa và kinh hành trong chánh niệm, các huynh đệ trở lại sân sau chùa như mọi lần để cùng chia sẻ. Hôm nay mọi người đến thật đông, trong đó có nhiều bạn đến từ trường Đại Học Y.
Từ hàng ghế cuối sân, ánh đèn vàng trong veo như ôm cả những tán lá. Với cách giới thiệu truyền cảm, sâu lắng, người huynh đệ Huy Chiếu đưa chúng con vào chủ đề “Giữ Gìn Đạo Tâm Cho Nhau”. Trên màn chiếu, Thầy như ở đó, chúng con quan sát hơi thở, lắng nghe và thấy hạnh phúc nhiều hơn. Chúng con nhận thấy, tặng cho ai thứ gì đó trong thiếu thốn là tốt nhưng sau đó họ lại đói. Giúp ai đó việc làm là tốt nhưng có thể ngày mai họ lại thất nghiệp…Có lẽ thất nghiệp hay đói hoặc một thứ gì đó khác cũng xuất phát từ một tâm hồn chưa “thích ứng” được với hoàn cảnh sống. Do đó ta tặng nhau đạo lý là điều tuyệt vời nhất và hơn cả là giữ gìn đạo tâm cho nhau. Còn ác hơn cả cũng là phá đạo tâm của nhau bằng những câu nói .
Cách đây không lâu, một lần Thầy về thăm chúng con. Bằng sự biết ơn, chúng con đã làm tặng Thầy một bài thơ. Hôm nay con lại nhớ câu thơ đó
Từ những giọt pháp đầu tiên
Con được người Cha hiền dìu dắt
Để con biết yêu cả những điều nhỏ nhặt
VÌ lời Người rọi sáng trái tim con.
Lúc ra về, con và Tuấn mỗi người mang theo bốn túi nấm sò. Đây là thành quả của các huynh đệ bấy lâu mà hôm nay mới thu hoạch. Con sẽ mang những túi nấm này tặng cho các cô bác hàng xóm như một món quà nhỏ, tinh khiết và thơm ngon.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét