Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

Cái mụn cơm

Cái Mụn Cơm








Từ bệnh viện 7 quân khu Ba trở về chỗ làm. Bật máy tính, kiểm tra email, kiểm tra những lá thư tôi nhận được, có một lá thư từ một đồng nghiệp. Em chia sẻ mấy hôm nay có nhiều chuyện không vui, đặc biệt có trường hợp khách hàng dù sai nhưng vẫn lớn tiếng đổ hết lỗi lên đầu em. Nhưng em nói “Em chỉ khó chịu một chút thôi. Cuốn sách nhỏ đó giúp em rất nhiều”

Tôi không nghĩ cuốn sách nhỏ ấy lại giúp em được nhiều như thế. Vừa đi cắt mụn cơm ở ngón tay áp út phải, thấy trong hồ sơ khám bệnh bác sĩ ghi là “u xơ chai đốt 4”. Nhìn cái từ u xơ đã thấy có chút cảm giác sờ sợ..
Bước vào phòng mổ, cởi chiếc áo khoác, thoáng một chút hồi hộp. Ngay lúc này tôi lại giữ chánh niệm, để ý từng bước chân đi ra chỗ treo áo, từ từ khoác chiếc áo. Hơi thở lại nhè nhẹ ra vào.

Bốn bóng đèn mổ, thì có hai bóng được bật sáng. Dù đã tiêm thuốc tê, nhưng những giây đầu tiên, tôi cảm nhận “cái đau” nó rất thật, rất hiện hiện hữu. Cái đau ấy nó đang ở ngón tay phải áp út, đốt thứ 3. Tôi là một người chịu đau rất kém, nên khẽ vặn mình trong lúc đó.

Đấy chỉ là một chút đau nhỏ bé của cái mụn cơm trên ngón tay, vậy những vết đau trong tâm hồn thì sao? Ngay lúc đó tôi thấy sự đau khổ càng thật hơn nơi những người xung quanh và tôi lại hứa cố gắng sống ít nhất không được mang lại đau khổ cho người khác.

Tôi nhớ một nhà văn nào đó nói “Khi một ai đó đang buồn hoặc giận dữ, thì chính lúc đó họ như những chiếc cốc đã bị ngập tràn bởi đau khổ mệt mỏi. Biểu hiện của họ cần được hiểu “Tôi cần được cảm thông lắng nghe và giúp đỡ - I really need your help”.

Lúc này tôi đang gõ bằng bảy ngón, nên gõ thong thả hơn, chậm hơn, gần hết thuốc tê, nên lại thấy đau. Hơi thở như một người bạn đưa tôi về sự hiện tại. Tôi nhận diện sự khó chịu nơi ngón tay như một người mẹ đang ôm đứa con và từ từ em bé nín khóc. Chắc chỉ vài ngày nữa thôi, vết thương nhỏ sẽ lại lành và nếu may mắn tôi sẽ cùng những người Anh Em sẽ vào Bà Rịa –Vũng Tàu để tham dự một ngày lễ lớn. Đó là ngày Đức Phật thành đạo, đó là ngày ánh sao Mai tỏa sáng, đó là ngày mà cuộc đời sẽ có nhiều tiếng cười hơn, nhiều đôi mắt thương yêu hơn. Tôi khẽ mỉm cười và chào đón một ngày mới.
01/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét