
Sáng nay gió mùa về, khe khẽ lạnh. Trên đường đưa Tường Vi đi học, Bố chỉ mau chóng thật nhanh, đến chỗ làm, cầm trong tay một ly trà nóng, ấm áp
Thoáng lướt FB, thấy hình ảnh đầu tiên là Hồ Gươm nhẹ. Một chút cảm xúc tựa 2 bài thơ
Người luôn trong ta
Lá bàng rơi về đâu trong ta
Mặt hồ lặng xa xa
Gió tiễn thu miên man
Sương lặng trùm không gian
Cánh chim nào lươt qua
Hồ gươm sương trắng xóa
Cô đơn, thấy có ta
Đường về nhà còn xa
Nơi đó có cỏ hoa
Đông đi, xuân chan hòa
Nắng khẽ chiếu hiền hòa
Én lượng về hoan ca
NGƯỜI sẽ luôn trong ta
Lau nước mắt nhạt nhòa
Lòng không còn cô đơn
Ngập tràn hạnh phúc
Thu đã qua
Thu đã qua rồi anh thấy không?
Đón lạnh đầu Đông đến se lòng....
Sáng nay Hà Nội mưa lạnh giá
Ghễ cũ bên hồ đứng lặng trông
Mặt hồ phẳng lặng sầu mênh mông
Sương đưa theo gió, chút bềnh bồng
Thu vàng theo lá, Đông cô tịch
Cây buồn sơ xác, uốn cong mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét