Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Chữa bệnh bằng hơi thở (tham khảo) - chữa bệnh miễn phí

Bài viết sưu tầm để tham khảo thêm các phương pháp giữ gìn sức khỏe


Tác gỉa: Thầy Đỗ Đức Ngọc

Down Load tài liệu tại đây 


Những kết qủa kỳ diệu của phương pháp tập thở khí công để chữa những bệnh nan y
Những kết qủa kỳ diệu của phương pháp tập thở khí công để chữa
những bệnh nan y

Hiện nay trên thế giới, mọi người đều xếp loại bệnh ung thư vào mục bệnh nan y khó chữa, vì
chưa tìm ra nguyên nhân, chỉ tìm ra hậu quả là bướu, nên chữa vào ngọn, tiêu diệt hậu quả mà
không tiêu diệt nguyên nhân, nên chữa xong bướu này, nguyên nhân phát sinh bệnh vẫn còn
lây lan sang nơi khác Tây Y gọi là di căn.
Cách chữa ung thư duy nhất theo Tây Y là hóa học trị liệu từ trước đến nay theo phương pháp
của Trường ĐạI Học Johns Hopkins, đã được xem là cách duy nhất để thử nghiệm và loại bỏ
ung thư. Nhưng ngày nay phương pháp này đã có một cách nhìn khác dần dần đi đúng lý thuyết
tinh-khí-thần trong Đông Y.
Chúng ta xem bài viết *Cập nhật về căn bệnh ung thư từ Trường Đại Học Johns Hopkins: * như
sau :

Song List - Year End 2012

Đây là song list Anh Giang đưa cho anh em chuẩn bị tất niên 2012.
Wow..khủng quá...

THE BEATLES OTHERS
1 Imagine C 36 Wish You Were Here G
2 I'll Follow The Sun C 37 Comfortably Numb Bm
3 I Should Have Known Better G 38 Another Brick In The Wall Dm
4 All My Loving F#m 39 If E
5 And I Love Her F#m 40 Is There Anybody Out There?  
6 Nowhere Man E 41 How Deep Is Your Love  
7 Yesterday F 42 Stumblin' In G
8 If I Fell D 43 Because I Love You C
9 Michelle F 44 Now And Forever  
10 Oh My Love D 45 Sounds Of Silence Dm
11 Come Together Dm 46 Scarborough Fair Em
12 In My Life A 47 Lay Back In The Arms Of Someone G
13 A Hard Day’s Night G 48 Living Next Door to Alice A
14 You're Gonna Lose That Girl E 49 More Than Words G
15 Let It Be C 50 Love Of My Life A
16 Ticket To Ride A 51 Always Somewhere C
17 Get Back A 52 Holiday Dm
18 I Will F 53 Still Loving You Gm
19 Across The Universe D 54 Happy New Year 2013 A
20 Two Of Us G
21 I Want To Hold Your Hand G
22 It's Only Love C
23 Norwegian Wood E
24 I Need You A
25 I'll Be Back Am
26 Girl Cm
27 Things We Said Today Am
28 Something C
29 And Your Bird Can Sing E
30 Because C#m
31 Don’t Let Me Down E
32 Help! A
33 Oh! Darling A
34 Here Comes The Sun A
35 Hey Jude F

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Leonardo Da Vinci (phần 2)

Những bí ẩn của Leonardo Da Vinci
Để gia tăng khả năng tiếp nhận thế giới, cải thiện trí nhớ và phát triển mạnh mẽ hơn nữa óc tưởng tượng, Leonardo Da Vinci đã thực hành những bài tập tâm lý đặc biệt mang hơi hướng của cả những thủ pháp huyền bí của những người theo học thuyết Pythagoras và cả môn thần kinh ngữ âm học (Neurolinguistique) hiện đại.
Dường như danh họa đã biết được trước những chìa khóa tiến hóa mở ra những bí mật của tâm lý con người. Một trong những bí quyết của Leonardo da Vinci ẩn giấu trong chế độ ngủ đặc biệt: cứ 4 giờ ông lại chợp mắt 15 phút và bằng cách này thu gọn lại tổng thời gian ngủ trong một ngày đêm từ 8 giờ xuống còn 1,5 giờ. Nhờ thế, danh họa đã "tiết kiệm" được 75% thời lượng dành cho giấc ngủ và trong thực tế đã kéo dài được thời gian sống tỉnh táo của mình từ 70 năm lên 100 năm.
Xưởng họa bí mật
Sau 5 thế kỷ, thiên tài của thời đại Phục hưng Leonardo Da Vinci vẫn không ngừng làm cho hậu thế phải kinh ngạc. Mới đây, các nhà nghiên cứu Italia đã phát hiện ra một xưởng họa bí mật của ông. Nó nằm trong nhà thu nam giới St. Annunziata ở ngay trung tâm Florence. Các nam tu sĩ ở đó đã cho những vị khách danh giá thuê một số phòng.
Từ lâu đã có những nguồn tư liệu khác nhau tiết lộ về sự tồn tại của xưởng họa đó nhưng để tìm ra nó thật không dễ dàng vì nó đã được ngụy trang rất khéo léo. Đằng sau cánh cửa kín đáo là một cầu thang, ghi năm 1430, công trình của nhà tạc tượng kiêm kiến trúc sư Michelosso Bartolomeo. Cây cầu thang này dẫn vào căn phòng, nơi danh họa từng sống và làm việc cùng các học trò của mình. Điều kiện sinh hoạt trong xưởng họa rất tốt vì khi tới đây thuê, Leonardo Da Vinci đã là người rất danh giá rồi. Căn phòng rộng nhất, có hai cửa sổ, là phòng ngủ. Ngoài ra, còn có một căn phòng bí mật liền kề, nơi danh họa sáng tạo. Những phòng còn lại được sử dụng để Leonardo Da Vinci cùng 5-6 người học trò làm việc. Một số chi tiết trong phòng cho thấy, giữa những học trò này có cả một đầu bếp.
Nơi đặt xưởng họa này cực kỳ lý tưởng. Thư viện trong tu viện lúc đó có gần 5.000 bản thảo, rất được Leonardo Da Vinci quan tâm. Gần đó có trạm xá St. Maria, nơi thiên tài có thể nghiên cứu cơ thể học của các xác chết. Minh chứng cho việc Leonardo Da Vinci đã làm việc ở xưởng họa này là các bức bích họa. Những bức bích họa này gợi nhớ ngay tới những tác phẩm nổi tiếng của Leonardo ngay từ cái nhìn đầu tiên. Các nghiên cứu trên computer cũng khẳng định sự đúng đắn của nhận xét này.
Cũng chính trong tu viện St. Annunziata, gia đình thương gia Francesco di Bartolomeo del Giocondo có một nguyện đường. Hoàn toàn có thể là, chính ở trong tu viện này, danh họa vĩ đại đã được nhìn thấy vợ của người thương gia giàu có, bà Lisa Gherardini. Người phụ nữ trẻ này đã trở thành người mẫu để Leonardo Da Vinci vẽ nên kiệt tác Mona Lisa (La Joconda) của mình.
Chàng hay nàng?
Các nhà nghiên cứu đã phải đau đầu trước sự bí ẩn trong nụ cười của Mona Lisa từ rất nhiều năm nay. Và hình như năm nào cũng có một nhà khoa học nào đấy reo lên: "Eureca, đã phát hiện ra bí mật rồi!". Một số nhà nghiên cứu cho rằng, sự khác nhau trong cách cảm nhận vẻ mặt của La Joconda phụ thuộc vào những phẩm chất tâm lý của từng người xem tranh. Ai đó cảm thấy đấy là một gương mặt buồn, còn ai đó cho đấy là gương mặt trầm ngâm. Ai đấy nghĩ, đấy là gương mặt láu lỉnh, thậm chí hơi cáu kỉnh…
Một số người còn cho rằng, La Joconda thậm chí không hề cười trong tranh của Leonardo Da Vinci! Có những nhà nghiên cứu cho rằng, vấn đề là ở trong những đặc điểm vô tiền khoáng hậu trong phong cách nghệ thuật của danh họa. Dường như ông đã độn những lớp màu lên nhau theo một cách đặc biệt nào đó khiến vẻ mặt của Mona Lisa liên tục thay đổi. Nhiều nhà nghiên cứu đã cố công chứng minh rằng, danh họa đã tự vẽ chân dung của chính mình trong y phục nữ giới và vì thế đã tạo ra một hiệu quả lạ kỳ.
Có giả thuyết cho rằng, danh họa hình như là người lưỡng tính và đã vẽ trong tranh không phải bản thân mình mà là người học trò kiêm trợ lý Gian Giacomo Caprotti, người từng ở cạnh thầy mình suốt 26 năm ròng. Một trong những luận chứng có lợi cho giả thuyết này là việc danh họa trước khi qua đời năm 1519 đã di chúc lại cho người học trò này thừa kế bức tranh La Joconda.
Cũng cần phải rất chú ý tới ý kiến của các chuyên gia y học. Bác sĩ nha khoa kiêm chuyên gia hội họa Joseph Borkowski cho rằng, vẻ mặt của Mona Lisa là vẻ mặt rất điển hình của những người đã bị gãy hàm răng trước. Còn vị bác sĩ người Nhật Nakamura lại phát hiện ra vết tổn thương ở góc mắt trái của Mona Lisa và khẳng định rằng, người phụ nữ trong tranh của Leonardo Da Vinci dễ bị bệnh tim và đã mắc bệnh hen suyễn.
Còn có một giả thuyết nữa - về bệnh tê liệt thần kinh mặt - được đưa ra bởi chuyên gia tai mũi họng Azur ở Auckland (Mỹ) và vị bác sĩ người Đan Mạch Finn Kecker Christiansen, người đã đề nghị chú ý tới việc, La Joconda cười ở phía bên phải mặt nhưng lại nhăn ở phía bên trái. Ngoài ra, vị bác sĩ người Đan Mạch còn phát hiện ra ở Mona Lisa những dấu hiệu của bệnh đần, dựa trên những dấu hiệu không cân đối của các ngón tay và sự thiếu vắng sự mềm mại ở tay nàng. Còn theo ý kiến của vị bác sĩ người Anh Kenneth Kill, trong bức tranh của danh họa thời Phục hưng đã truyền tải trạng thái mãn nguyện của người đàn bà đang có mang.
Người ta đồn rằng, chính với người mẫu của tranh La Joconda mà Leonardo Da Vinci đã phải chết sớm hơn số phận. Theo giả thuyết này, chính vì đã tốn quá nhiều công sức để vẽ nên tuyệt tác này với một người mẫu có khả năng hút kiệt sức sống của danh họa mà ông đã mất. Ngay sau khi bức tranh được hoàn thành, Leonardo Da Vinci đã từ giã cõi trần.
Chúng ta không biết đọc!
Ai cũng biết rằng, Leonardo Da Vinci thuận tay trái, viết từ phải sang trái theo kiểu soi gương. Những bản viết đầu đời của ông hoàn toàn không đọc được nhưng dần dà cách viết theo kiểu soi gương của ông đã ổn định dần hình thái dẫu vẫn khó đọc. Sắp xếp nét viết của các từ riêng lẻ, một vài nhà nghiên cứu đã học được cách đọc văn bản mà  Leonardo Da Vinci đã viết theo cách từ phải sang trái. Và có cảm giác như đã khám phá được bí ẩn trong thủ bút của ông.
Tuy nhiên, sự khó đọc nét viết của thiên tài hội họa này mới chỉ là một nửa của tai họa. Leonardo Da Vinci còn có thói quen viết theo cách nghe được, lúc để cách các âm của một từ, lúc lại viết nhiều từ liền sát nhau. Cộng thêm vào đó là những tri thức rất rộng lớn mà chỉ những chuyên gia cao cấp của các lĩnh vực khác nhau mới hiểu được. Tất cả những điều này không thể không dẫn các nhà nghiên cứu vào mê lộ của các lầm tưởng. Chính vì thế mà tuyệt đại đa số các điều bí ẩn của thiên tài này đều chưa được nhân loại khám phá.
Trong các tác phẩm văn xuôi của Leonardo Da Vinci có "Những tiên đoán" đầy bí ẩn. Đó như thể một trò chơi đố vui. Có thể ông đã soạn ra chúng để mua vui cho giới thượng lưu hay cung đình. Leonardo Da Vinci đã đưa ra những miêu tả sự vật hay hiện tượng với những dấu hiệu riêng chuẩn xác nhưng lại có thể rất khác so với bản chất của nó. Và bất cứ một sự việc bình thường nào cũng hiện lên ngược với chính nó. Trong trò chơi này, người nghe phải đoán được đúng tên sự vật hay hiện tượng. Nhiệm vụ của Leonardo Da Vinci là, một mặt, phải làm cho sai khác càng nhiều càng tốt giữa những miêu tả sự vật hay hiện tượng với chính nó, mặt khác, không làm mất đi mối liên hệ giữa chúng.
Một thí dụ, Leonardo Da Vinci đã viết câu đố về những đứa trẻ được quấn tã như sau: "Ôi những thành phố biển! Tôi thấy các bạn, các công dân của bạn, cả nam lẫn nữ, đều là những người bị buộc chân tay rất chặt bằng những dải khăn, những dải khăn sẽ không thể hiểu những lời các bạn nói, và các bạn sẽ chỉ được dễ chịu hơn và trở nên tự do trong những lời than khóc và gào thét, bởi người đã thắt các bạn lại sẽ không hiểu các bạn, và các bạn cũng không hiểu họ!".
Và đây là câu đố của Leonardo Da Vinci về những đứa trẻ đang bú: "Nhiều cậu Franchesco, Dmoninico và Benedetto sẽ ăn thứ mà những đứa bé ở cạnh đã ăn nhiều lần rồi, và sẽ phải mất nhiều tháng ngày để chúng có thể nói được"…
"Ôi, có biết bao nhiêu người như thế, sẽ không thể được sinh ra" - danh họa đã viết như thế về những quả trứng ung.
Trong nhiều câu đố của Leonardo Da Vinci ẩn chứa cả những tiên đoán về tương lai. Một số nhà nghiên cứu cho rằng họ đã tìm được câu trả lời cho một số câu đố. Thí dụ:
"Trong không khí sẽ bay lên dòng giống kinh hồn; chúng sẽ tấn công con người và cầm thú và sẽ gào thét lên ăn thịt muôn loài. Chúng sẽ làm đầy bụng mình máu đỏ". Các nhà nghiên cứu cho rằng, đây là lời tiên đoán của Leonardo Da Vinci về sự xuất hiện của các loại máy bay trong tương lai.
"Con người sẽ nói chuyện cùng nhau từ những nơi xa xôi nhất và sẽ đáp lại lời nhau" - đó là lời tiên đoán về sự xuất hiện của điện thoại.
"Có thể sẽ thấy nhiều người đi như bay trên những con vật lớn tiến tới cái chết của chính mình. Trên mặt đất sẽ hiện rõ những con vật đa mầu mang con người tới cõi huỷ diệt đời mình" - đó là lời tiên đoán về sự xuất hiện của các loại xe hơi…
Còn nhiều thí dụ tương tự… Leonardo Da Vinci không bao giờ vội vã hoàn thành tác phẩm của mình. Ông cho rằng, sự chưa hoàn thành là phẩm chất không thể thiếu được của sự sống. Hoàn thành tức là kết thúc, là cái chết. Không ngẫu nhiên mà ông sáng tạo một cách cực kỳ chậm rãi, ông vẽ những bức tranh của mình trong rất nhiều năm. Ông có thể chỉ hạ bút làm vài nét vẽ rồi để tác phẩm dang dở trong một thời gian dài. Hầu như tác phẩm lớn nào của ông cũng đang trong giai đoạn cần hoàn thiện. Nhiều tác phẩm của ông đã bị hư hại bởi nước, lửa, bởi cách bảo quản tồi tệ nhưng danh họa không bao giờ sửa lại tác phẩm của mình, dường như ông muốn cuộc sống tự nhiên can thiệp vào sáng tạo của ông và biến cải chúng theo ý nó.
Leonardo Da Vinci làm ảo thuật rất giỏi (những người cùng thời gọi ông là đạo sĩ). Ông có thể lấy ra từ chất lỏng đang sôi một ngọn lửa xanh bằng cách đổ rượu vang vào đó. Ông dễ dàng biến rượu vang trắng thành rượu vang đỏ. Ông có thể chỉ bằng một động  tác làm gẫy cây gậy đặt hai đầu ở hai cái cốc mà không làm vỡ cốc. Ông chỉ dính tí nước bọt vào bút lông và viết được chữ đen như mực… Người đương thời không thể hiểu được hết các phép thuật của ông.
Leonardo Da Vinci cũng viết rất nhiều ẩn ý để các ý tưởng của ông chỉ được mở ra từ từ, theo sự trưởng thành dần của nhân loại. Các nhà khoa học chỉ tới năm 2008 mới  hiểu được bản vẽ của ông về chiếc xe tự hành. Đây có thể coi như tiền thân của xe hơi hiện đại.
Các phát minh và sáng chế của Leonardo Da Vinci bao trùm lên hơn 50 lĩnh vực và đã định hướng trước được mọi phát triển của nền văn minh hiện đại. Năm 1499, để đón vua Pháp Louis XII, ông đã thiết kế một con sư tử gỗ cơ khí có thể tự đi vài bước rồi mở lồng ngực mình ra để mọi người thấy trong đó có toàn hoa huệ. Ông cũng là người sáng chế ra áo giáp, tàu ngầm, tàu thuỷ, chân nhái… Ông có bản thảo mô tả khả năng lặn sâu dưới nước mà không cần áo giáp nhờ một hợp chất hơi đặc biệt (thành phần hợp chất này ông đã cố xoá đi). Để làm ra hợp chất đó, cần phải có đủ kiến thức về các quá trình sinh hóa trong cơ thể con người mà lúc đó không có ai ngoài ông có thể hiểu được. Chính ông đã là người đầu tiên đưa ra ý tưởng đặt lên các con tàu thủy bọc thép các khẩu đội pháo, sáng chế ra máy bay trực thăng, xe đạp, máy bay, dù, xe tăng, súng liên thanh, các chất độc hóa học, màn khói bao phủ quân lính, kính phóng đại…
Leonardo Da Vinci cũng là người đã sáng chế ra máy dệt, cần cẩu, hệ thống làm khô đầm lầy bằng các đường ống, cầu treo… Ông đã làm nên những bản vẽ các cánh cửa, đòn bẩy và cánh quạt để nâng những vật nặng lên cao - đó là những hệ thống cơ khí chưa có ở thời của ông. Thật kỳ lạ là, Leonardo Da Vinci đã có thể mô tả rất chi tiết những hệ thống này, dẫu khi đó không thể nào làm được chúng vì người thời ấy  không có khái niệm gì về ổ bi (nhưng bản thân danh họa lại biết điều này - hiện vẫn còn hình vẽ để lại). Đôi khi có cảm giác như Leonardo Da Vinci  đã muốn biết càng nhiều càng tốt về thế giới này nên ông đã sưu tập được nhiều thông tin đa dạng đến thế. Nhưng những thông tin này cần cho ông làm gì? Ông đã không để lại câu trả lời cho câu hỏi này

Forever - Stratovarius (HQ) with lyric - vietsub

                                      Forever - Stratovarius (HQ)

[Vietsub] Forever and One - Helloween (lyrics)


When Mountains Fall - Stratovarius - Lyrics


wind of change - with sub


Tập vẽ chuột Mickey



mickey-mouse coloring pages 1
mickey-mouse coloring pages 2
mickey-mouse coloring pages 3
mickey-mouse coloring pages 4
mickey-mouse coloring pages 5
mickey-mouse coloring pages 6
mickey-mouse coloring pages 7
mickey-mouse coloring pages 8
mickey-mouse coloring pages 9

21/12/2012 Một ngày đáng nhớ



Từ chiều 20/12/2012, đi làm về mình mua một số vận dụng cần thiết đem sang cho ông bà nội. Rồi chạy sang LASVEGAS uống bia cùng tụi bạn (Trường, Đức, Phúc)

Mấy anh em trao đổi, tranh luận sôi nổi về đề tài cuộc sống, tận thế, V.V...chém gió như thần....chỉ ngại người xung quanh nghe thì cười bể bụng " ôi giời..mấy ông bia cỏ ven đường nói chuyện vũ trụ..."

Đến tầm 21h, Mr Phúc xin về, chỉ còn 3 anh em đi nghe nhạc đĩa than ở quan PHONO 79 Điện Biên Phủ, nghe đến 12h đêm mình cùng Mr Hải về ăn bánh cuốn đêm, và uống trà chát vỉa hè

Bầu trời về đêm 20/11/2012 nhiều sương, đường vắng. Mình có một cảm giác GIAO THỪA thực sự, nó không đơn giản chuyển giao một năm cũ sang mới mới mà chuyển giao sang một kỷ nguyên mới "Thời kỳ BẢO BÌNH" mà phải chờ hàng nghìn năm mới có

Về đến nhà 1h sáng ngày 21/12/2012, cái ngày mà cả thế giới phải bàn tán, người thì hoảng sợ lo lắng, người thì hô hố bôi bác.... Trong lòng tôi có một cảm giác hân hoan khó tả...mà có thể hình dung có được trong đêm giao thừa...

Tôi có nhớ ảnh một em bé mặt mũi nhem nhuốc có dòng chữ "Em không sợ ngày mai tận thế, em chỉ sợ thế giới ngày mai chẳng đổi thay"

Đối với một người thì ngày hôm qua đã là tận thế, ngay hôm nay là tận thế, hoặc ngày mai là tận thế. Và tựu chung, mỗi người chúng ta đều có một ngày sinh ra và một ngày tận thế cho riêng mình. Điều quan trọng trong cuộc đời này ta sống sao để có ý nghĩa cho từng phút giây, và để cho từng phút giây hiện tại là một món quà đặc biệt

Mình đi làm 5 năm ở công ty chưa bao giờ xin nghỉ, riêng hôm nay mình xin nghỉ để có một cảm nhận đặc biệt về nó. Và buổi chiều về quê đón con gái

Một ngày thật sự đặc biệt



Hịch Tướng Sĩ @ -

Nghiêng mình kính cẩn Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn

Ta thường nghe:

Bill Gates bỏ học giữa chừng dựng lên Microsoft tên tuổi lẫy lừng, vang danh bốn bể .

Warren Buffett thời trẻ bán báo, trở thành nhà đầu tư thành công nổi tiếng khắp năm châu.
Mark Zuckerberg một chàng trẻ tuổi, dựng lên đế chế Facebook với hơn 500 triệu thần dân ngoan đạo.

Việc thế giới hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện Việt Nam mà nói:

Bạch Thái Bưởi là ai? Mà tay trắng làm nên nghiệp lớn, mệnh danh “Chúa Sông Bắc Kỳ”

Phan Thị Khóa là ai? Mà 10 tuổi đi buôn trở thành tỷ phú, tạo nên “một huyền thoại kinh doanh”

Trương Gia Bình một nhà khoa học, khẳng định tài năng lãnh đạo với FPT

Đặng Lê Nguyên Vũ tuổi trẻ tài cao, đem café Trung Nguyên đi rung chuông xứ người…

Ví thử mấy người đó chỉ biết lội bùn hái rau, bằng lòng với cuộc sống cơm canh đạm bạc, hay mơ một túp lều tranh hai trái tim vàng thì đâu thể trở thành nổi tiếng, lưu danh sách sử.

Ta với các you vốn là những người trẻ tuổi
Những chuyện trên có thể tìm hiểu qua Google.
Ấy vậy mà ko biết lấy điều tốt làm gương
Mãi đắm chìm trong những tầm thường mộng ảo.

Huống chi, ta cùng các you sinh ra trong thời kỳ hội nhập, hàng hóa nước ngoài tràn ngập Việt Nam.

Nhu cầu sính ngoại như rơm khô gần lửa, chẳng mấy chốc mà các công ty trong nước bị xóa sổ bốc hơi.

Xem tivi thấy quảng cáo chất lượng ngất trời, tức ngang cuống họng

Đọc tin tức thấy người tiêu dùng bị lừa đảo, thương trào nước mắt

Bước ra ngõ gặp hàng china, vào siêu thị ngập đồ Trung Quốc, thật thương cho doanh nghiệp nước nhà.

Thật khác nào: gà dâng cho cáo, mỡ để miệng mèo. Các you chỉ biết dửng dưng đứng nhìn, phỏng có được không?

Ta thường tới bữa quên ăn, nhiều đêm thức trắng, online lướt web, quyết chí làm giàu; chỉ hận một điều sức ta quá mỏng, lực chưa đủ mạnh; chỉ mong tập hợp được nhiều người có cùng chí hướng, đưa kinh tế Việt Nam sánh cùng các cường quốc năm châu ; dẫu cho trăm thân ta phơi trên thương trường, nghìn thân ta gởi miền đất lạ , cũng nguyện xin làm.

Nay, các you là những người trẻ, nắm giữ tương lai vận mệnh nước nhà, lại có điều kiện học hành đầy đủ, lắm kẻ hiền tài.

Vậy mà thấy nước nhục mà không biết lo

Ngó kim ngạch xuất nhập khẩu Việt – Tàu như đôi đũa lệch mà không biết ngượng

Thấy các thương hiệu Việt lọt vào tay nước ngoài mà ko biết tức.

Lại còn có kẻ đắm chìm trong game online,

Kẻ dạt nhà khóc lóc theo mấy anh trai đẹp,

Kẻ chìm trong rượu bia, gái gú

Kẻ lên mạng chém gió, chọc gậy bánh xe

Nếu bất chợt WTO mở cửa hoàn toàn

Tài khoản game có mua được phát minh, công nghệ?

Điệu nhảy đẹp có tạo nên thương hiệu nước nhà?

Bia ngọt, mồi ngon có đổi được hợp đồng xuất khẩu?

Mồm mép dẫu hay có kêu gọi được đầu tư?

Nay ta bảo thật các you:

Nên lấy việc học tập làm vui,

Lấy ý tưởng, sáng tạo ra nhiều sản phẩm làm trọng.

Các doanh nghiệp nước ngoài luôn rập rình thâu tóm

Kinh tế thị trường chắc chắn phải cạnh tranh

Hàng Trung Quốc đang tràn sang như sóng nước

Khoanh tay đứng nhìn ta tất sẽ diệt vong

Tẩy chay chỉ là bước đường cùng

Nhưng ta vẫn còn nhiều đường để chọn.

Trước mắt phải rèn luyện trí tuệ, trau dồi kiến thức

Cho ai nấy đều giỏi như Ngô Bảo Châu

Để người người thành công như Bầu Đức

Mưu kế xuất quỷ nhập thần

Toàn dân nhìn về một phía

Ta tin:

Tuy kinh tế có lúc thịnh lúc suy

Song hào kiệt thời nào cũng có

Trí tuệ Việt sẽ thành danh, vang tiếng

Đất Việt Nam sẽ hóa hổ, hóa rồng

Anh hùng không hổ thẹn với non sông

Bõ công đọc Binh Thư Yếu Lược

Khi ấy:

Chẳng những chúng ta tạo ra được hàng Việt Nam chất lượng cao

Mà công nghệ phần mềm cũng sánh tầm thế giới,

Chẳng những người tiêu dùng được thỏa chí,

Mà đến các doanh nghiệp, trăm đời sau còn để lại tiếng thơm.

Thế nên:

Chớ thấy hàng Tàu rẻ mà nổi máu tham

Vung tiền dùng hàng ngoại mà tưởng mình thêm danh giá

Tài nằm trong Trí- Đạo ở chữ Nhân
(sưu tầm)

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Thư gửi cho con


Những điều quý giá nhất trong đời người

Đây là một bức thư gửi cho con, trong blog của một phụ huynh không tiện chia sẻ bằng lời, về ba món quà quý giá nhất của cuộc đời

Hồi còn bé con rất nghịch, cứ thường hay hỏi tới hỏi lui chỉ vài câu “Tại sao?” Ba cười không đáp, chỉ hướng dẫn con tự tìm câu trả lời. Con khóc òa và chạy lại hỏi bà nội tại sao thế này, tại sao thế nọ… và ba đã nghe bà nội trả lời: “C…háu yêu của bà, mọi vật tồn tại trên đời này đều có lý do riêng của nó. Nếu không có lý do thì chúng chẳng tồn tại trên đời làm gì. Quan trọng nhất là mỗi thứ, mỗi loài đều có tên gọi. Tên gọi chẳng làm nó khác đi so với bản chất của nó, mà chỉ khác đi trong suy nghĩ của mỗi người, vì cái tên đó là do con người đặt ra…”

Từ đó về sau ba chưa bao giờ thấy con quên giới thiệu tên mình với bất cứ ai, dù đó là người quen hay người lạ, thậm chí với con gấu bông Kina mà con yêu thích. Con đã tự giới thiệu một cách đầy đủ cả họ cả tên một cách trân trọng như để khẳng định sự có mặt của con trên thế gian này. Ba mẹ rất vui khi con hãnh diện về tên của mình, như một món quà mà ba mẹ dành riêng cho con.

Con cũng luôn nhớ tên những người bạn không những thế con còn đặt tên cho tất cả mọi thứ và đặt tên cho cả những thứ mà mình không biết gọi là gì… Mong con hãy ghi nhớ rằng, điều quý giá đầu tiên là “những tên gọi”.

Hôm trước cả nhà rất vui khi cu Bin em con chào đời. Điều trùng hợp là cũng vào ngày tháng vài năm trước, con cũng ra đời. Hai chị em con có chung ngày sinh nhật. Ngày sinh nhật – ba không biết có giống như Trịnh Công Sơn đã nói “tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người” hay không, nhưng các con ơi, các con đâu thể nào từ chối được số phận.

Lời chúc của ba mẹ trong ngày sinh nhật hai chị em con là “Hãy sống và can đảm”. Đói thì ăn, mệt thì nghỉ, đừng lo lắng nhiều vì cuộc đời vốn rất đơn giản. Rồi mỗi năm vào ngày này, tận 5 năm, 10 năm hay 20 năm nữa ba mẹ mong con sẽ luôn yêu quý và tự hào vì ngày mà con đã góp một phần nhỏ bé của mình vào cuộc đời, con nhé.

Cám ơn hai chị em con đã đến cùng gia đình chúng ta. Ba mẹ yêu các con rất nhiều và “ngày sinh” phải chăng không phải là điều quý giá thứ hai?

Năm bông hồng ba dành tặng mẹ với ý nghĩa “Anh yêu em nhiều lắm” và ba muốn làm điều này mỗi ngày dù không cần bất cứ lý do nào. Ba mẹ đã sống với nhau bao nhiêu năm rồi nhỉ? Quãng thời gian 40 năm là một đoạn đời không ngắn. Con hỏi vì sao ba mẹ có thể chung sống với nhau hạnh phúc như thế? “Tình yêu”… chắc chắn là do tình yêu con ạ! Ba mẹ tin các con sẽ hiểu khi lớn.

Con đừng nghĩ tình yêu là đau khổ, là giận hờn là chia tay… Con cũng đừng hiều nhầm rằng tình yêu là hoa hồng, là nắng tươi và đường mật. Tình yêu là cách các con sống, cách các con chia sẻ với nhau trong đời. Đây là điều quý giá cuối cùng!

Gửi các con yêu của ba mẹ!

Nố è..Noel..Tường Vi 3 tuổi - 2012

Con được 03 tuổi nè, biết nhiều hơn, tình cảm hơn...
Một buổi sáng ngủ dậy, con thấy mẹ vẫn nằm bên cạnh, thích quá con bảo "Mẹ ơi cứ như này mẹ nhé"...
He he

Leonardo da Vinci (phần 1)


 Ông là một thiên tài với nhiều điều kì lạ...

Nói đến Leonardo da Vinci, ai cũng phải ngưỡng mộ về một con người có bộ óc toàn năng. Đi sâu vào tìm hiểu, con người vĩ đại này càng khiến người đời sau kinh ngạc vì những điều kì bí xung quanh ông…

Một thiên tài trên nhiều lĩnh vực

Leonardo là một thiên tài trên nhiều lĩnh vực như hội họa, điêu khắc, kiến trúc, y học, nghiên cứu khoa học, tự nhiên… Bên cạnh đó, ông cũng rất "toàn diện" với vai trò là nhà thi sĩ, nhà biên kịch, nhà ảo thuật. Đặc biệt trong lĩnh vực hội họa, ông đã để lại cho đời những kiệt tác bằng bức bích học “Bữa ăn tối cuối cùng” tại Tu viện Saint Maria delle Grazie (Milan - Ý), bức chân dung phụ nữ La Gioconda (hay Mona Lisa) với nụ cười bí ẩn…

Dường như biết được trước những chìa khóa tiến hóa mở ra những bí mật của tâm lý con người, ông đã áp dụng trong chế độ ngủ đặc biệt của ông. Một trong những bí quyết của Leonardo da Vinci là cứ 4 giờ ông lại chợp mắt 15 phút. Bằng cách này, ông thu gọn lại tổng thời gian ngủ trong một ngày đêm từ 8 giờ xuống còn khoảng 75 phút. Nhờ thế, danh họa đã "tiết kiệm" được 75% thời lượng dành cho giấc ngủ và trong thực tế đã kéo dài được thời gian sống tỉnh táo của mình từ 70 năm lên 100 năm.

Leonardo là người tiên phong trong việc giải phẫu.

Ngoài ra, ông còn đi tiên phong trong lĩnh vực giải phẫu. Để tìm hiểu về cơ thể con người, Leonardo vào các nhà xác hay các nghĩa trang để... đánh cắp các tử thi. Những lần mổ xẻ đầy ghê rợn ấy cho ông kiến thức để tạo nên những kiệt tác tuyệt vời về hình thể con người.

Ông để lại cho đời một khối lượng khổng lồ các phát minh, sáng chế về khoa học, chế tạo máy...

Chưa hết, ông còn rất giỏi về khoa học kỹ thuật. Ông để lại cho đời một khối lượng đồ sộ các phát minh về sáng chế, thiết kế, thí nghiệm trên nhiều lĩnh vực: chế tạo máy, kiến trúc, hóa học… Theo thống kê, những phát minh của ông "bao trùm" hơn 50 lĩnh vực. Nhiều bản vẽ của ông mô tả gần như chính xác các công nghệ của tương lai như: trực thăng, tàu ngầm, điện thoại, ổ bi, kim loại, súng liên thanh, các giải pháp mới và tỉ lệ vàng trong kiến trúc…

Leonardo cũng là người đầu tiên giải thích tại sao bầu trời có màu xanh. Trong cuốn sách "Về hội họa", ông viết: "Màu xanh của bầu trời sinh ra là nhờ có một tầng dày các hạt không khí được chiếu sáng ở giữa Trái đất và màu đen ở bên trên". Thú vị hơn, ông xác định được rằng ánh sáng từ Mặt trời phản xạ từ Trái đất về Mặt trăng dưới dạng chiếu xạ thứ cấp.

Nhiều điều "kì lạ" trong cuộc đời Leonardo da Vinci 

1. Có cơ sở để cho rằng, Leonardo là một người đồng tính. Khi ông học ở xưởng vẽ của họa sĩ lừng danh Verrocchio (xứ Florence), ông đã bị cáo buộc lạm dụng cậu bé làm mẫu cho ông. Tòa đã xử ông trắng án.

2. Leonardo là người thuận cả hai tay, sử dụng tay trái và tay phải khéo léo như nhau. Thậm chí người ra nói rằng, ông có thể viết đồng thời các văn bản khác nhau bằng hai tay khác nhau. Ông mắc chứng đọc khó - vốn được gọi là “mù lời nói”. Người ta cho rằng, bệnh này có liên hệ với sự suy giảm hoạt động của não ở một vùng nào đó của bán cầu trái. Leonardo còn có thói quen viết kiểu gương (mirror writing - chỉ có thể dịch được khi nhìn văn bản qua gương). Đa số các công trình trong những cuốn sổ ghi chép nổi tiếng của mình, ông viết bằng tay trái, từ phải sang trái theo kiểu viết chữ ngược. Nhiều người cho rằng, ông làm thế để giữ bí mật các nghiên cứu của mình. Còn theo một giả thiết khác thì mirror writing là đặc điểm của cá nhân ông, thậm chí có ý kiến cho rằng, ông viết như thế dễ hơn là viết theo lối thông thường. Và còn tồn tại khái niệm “lối viết của Leonardo”.

3. Ông là người cầu toàn khi bỏ dở nhiều bức tranh và phá hủy phần lớn các tác phẩm của mình. Tác phẩm hội họa của ông thường được vẽ rất lâu, mỗi lúc một chút, sau nhiều năm mới xong. Điển hình như chuyện Leonardo mất cả 10 năm để vẽ đôi môi của nàng Mona Lisa.


4. Là người cực kỳ ham mê chơi chữ, Leonardo để lại trong tập Codex Arundel một danh sách dài những từ đồng nghĩa chỉ dương vật của đàn ông.

Và bí ẩn trong bức La Gionconda (Mona Lisa)

Các nhà nghiên cứu đã phải đau đầu trước sự bí ẩn trong nụ cười của Mona Lisa từ rất nhiều năm nay. Và gần như năm nào cũng có một nhà khoa học reo lên: "Eureka! Tôi đã phát hiện ra bí mật rồi!". Một số nhà nghiên cứu cho rằng, sự khác nhau trong cách cảm nhận vẻ mặt của La Gioconda phụ thuộc vào những phẩm chất tâm lý của từng người xem tranh. Có người cho rằng đó là một gương mặt buồn, trầm ngâm; người khác lại nghĩ đó là gương mặt láu lỉnh, thậm chí hơi cáu kỉnh… Một số người còn đưa ra nhận định rằng La Gioconda thậm chí không hề cười trong tranh của Leonardo da Vinci. 

Có những nhà nghiên cứu cho rằng, vấn đề là ở những đặc điểm "vô tiền khoáng hậu" trong phong cách nghệ thuật của danh họa. Dường như ông đã độn những lớp màu lên nhau theo một cách đặc biệt nào đó, khiến vẻ mặt của Mona Lisa liên tục thay đổi. Nhiều nhà nghiên cứu đã chứng minh rằng, danh họa đã tự vẽ chân dung của chính mình trong y phục nữ giới và vì thế, bức tranh đã tạo ra một hiệu quả kì lạ.

Có giả thuyết nói về việc danh họa là người lưỡng tính, ông đã vẽ trong tranh người học trò kiêm trợ lý Gian Giacomo Caprotti - người từng ở cạnh Leonardo da Vinci suốt 26 năm ròng. Một trong những luận chứng có lợi cho giả thuyết này là việc danh họa đã di chúc lại cho người học trò này thừa kế bức tranh La Gioconda, trước khi qua đời năm 1519.

Bác sĩ nha khoa kiêm chuyên gia hội họa Joseph Borkowski cho rằng, vẻ mặt của Mona Lisa là vẻ mặt rất điển hình của những người đã bị gãy hàm răng trước. Còn vị bác sĩ người Nhật Nakamura lại phát hiện ra vết tổn thương ở góc mắt trái của Mona Lisa và khẳng định rằng, người phụ nữ trong tranh của Leonardo Da Vinci dễ bị bệnh tim và đã mắc bệnh hen suyễn.

Còn có một giả thuyết nữa - về bệnh tê liệt thần kinh mặt - được đưa ra bởi chuyên gia tai mũi họng Azur ở Auckland (Mỹ) và vị bác sĩ người Đan Mạch - Finn Kecker Christiansen, người đã đề nghị chú ý tới việc La Joconda cười ở phía bên phải mặt nhưng lại nhăn ở phía bên trái. Ngoài ra, vị bác sĩ người Đan Mạch còn phát hiện ra ở Mona Lisa những dấu hiệu của bệnh đần, dựa trên những dấu hiệu không cân đối của các ngón tay và sự thiếu vắng vẻ mềm mại ở tay nàng. Còn theo ý kiến của vị bác sĩ người Anh Kenneth Kill, trong bức tranh của danh họa thời Phục hưng đã truyền tải trạng thái mãn nguyện của người đàn bà đang có mang.

Người ta đồn rằng, chính vì bức tranh La Joconda này mà Leonardo Da Vinci đã phải chết sớm hơn số phận. Theo giả thuyết, do đã tốn quá nhiều công sức để vẽ nên tuyệt tác này với một người mẫu có khả năng hút kiệt sức sống của danh họa mà ông đã kiệt sức và qua đời.

* Bài viết sử dụng tư liệu tham khảo từ các nguồn: MOS, Biography, BBC, National Gallery.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Bài diễn văn bất hủ của Steve Jobs (Phần 1)


Art for Life

Steve Jobs đã qua đời vào sáng 5/10/2011, khiến cả thế giới sửng sốt và tiếc nuối. Những lời phát biểu tại lễ tốt nghiệp ở Đại học Stanford năm 2005 (Commencement Speech at Standford 2005) về thân thế, sự nghiệp, tình yêu và sự mất mát của Steve Jobs trở thành một trong những bài diễn văn để đời và đáng nhớ nhất trong lịch sử nhân loại.

Ông là người kín tiếng, gần như không bao giờ nói về đời tư và cuộc trò chuyện cởi mở nhất có lẽ là bài phát biểu dưới đây:

I am honored to be with you today at your commencement from one of the finest universities in the world. I never graduated from college. Truth be told, this is the closest I've ever gotten to a college graduation. Today I want to tell you three stories from my life. That's it. No big deal. Just three stories.

"Tôi rất vinh dự có mặt trong lễ trao bằng tốt nghiệp của các bạn hôm nay tại một trong những trường đại học uy tín nhất thế giới. Tôi chưa bao giờ có bằng đại học. Phải thú nhận đây là lần tôi tiếp cận gần nhất với một buổi tốt nghiệp. Tôi muốn kể cho các bạn ba câu chuyện về cuộc đời tôi. Không có gì nhiều nhặn. Chỉ là ba câu chuyện.

The first story is about connecting the dots.

I dropped out of Reed College after the first 6 months, but then stayed around as a drop-in for another 18 months or so before I really quit. So why did I drop out?

Chuyện thứ nhất là về việc kết nối các dấu chấm (kết nối các sự kiện)

Tôi bỏ trường Reed College ngay sau 6 tháng đầu, nhưng sau đó lại đăng ký học thêm 18 tháng nữa trước khi thực sự rời trường. Vậy, vì sao tôi bỏ học?

It started before I was born. My biological mother was a young, unwed college graduate student, and she decided to put me up for adoption. She felt very strongly that I should be adopted by college graduates, so everything was all set for me to be adopted at birth by a lawyer and his wife. Except that when I popped out they decided at the last minute that they really wanted a girl.

Mọi chuyện như đã định sẵn từ trước khi tôi sinh ra. Mẹ đẻ tôi là một sinh viên, bà chưa kết hôn và quyết định gửi tôi làm con nuôi. Bà nghĩ rằng tôi cần được nuôi dưỡng bởi những người đã tốt nghiệp đại học nên sắp đặt để trao tôi cho một vợ chồng luật sư ngay trong ngày sinh. Tuy nhiên, mọi chuyện thay đổi vào phút chót bởi họ muốn nhận một bé gái hơn là tôi.

So my parents, who were on a waiting list, got a call in the middle of the night asking: "We have an unexpected baby boy; do you want him?" They said: "Of course." My biological mother later found out that my mother had never graduated from college and that my father had never graduated from high school. She refused to sign the final adoption papers. She only relented a few months later when my parents promised that I would someday go to college.

Vì thế, cha mẹ nuôi của tôi, khi đó đang nằm trong danh sách xếp hàng, đã nhận được một cú điện thoại vào nửa đêm rằng: "Chúng tôi có một đứa con trai không mong đợi, ông bà có muốn chăm sóc nó không?" và họ trả lời: "Tất nhiên rồi". Mẹ đẻ tôi sau đó phát hiện ra mẹ nuôi tôi chưa bao giờ tốt nghiệp đại học còn cha tôi thậm chí chưa tốt nghiệp phổ thông trung học. Bà từ chối ký vào giấy tờ trao nhận và chỉ đồng ý vài tháng sau đó khi bố mẹ hứa rằng ngày nào đó tôi sẽ vào đại học.

And 17 years later I did go to college. But I naively chose a college that was almost as expensive as Stanford, and all of my working-class parents' savings were being spent on my college tuition. After six months, I couldn't see the value in it. I had no idea what I wanted to do with my life and no idea how college was going to help me figure it out. And here I was spending all of the money my parents had saved their entire life. So I decided to drop out and trust that it would all work out OK. It was pretty scary at the time, but looking back it was one of the best decisions I ever made. The minute I dropped out I could stop taking the required classes that didn't interest me, and begin dropping in on the ones that looked interesting.

Sau đó 17 năm, tôi thực sự đã vào đại học. Nhưng tôi ngây thơ chọn ngôi trường đắt đỏ gần như Đại học Stanford vậy. Toàn bộ số tiền tiết kiệm của bố mẹ tôi phải dồn vào trả học phí cho tôi. Sau 6 tháng, tôi thấy việc đó không hề hiệu quả. Tôi không có ý niệm về những gì muốn làm trong cuộc đời mình và cũng không hiểu trường đại học sẽ giúp tôi nhận ra điều đó như thế nào. Tại đó, tôi tiêu hết tiền mà cha mẹ tiết kiệm cả đời. Vì vậy tôi ra đi với niềm tin rằng mọi việc rồi sẽ ổn cả. Đó là khoảnh khắc đáng sợ, nhưng khi nhìn lại, đấy lại là một trong những quyết định sáng suốt nhất của tôi. Tôi bắt đầu bỏ những môn học bắt buộc mà tôi không thấy hứng thú và chỉ đăng ký học môn tôi quan tâm.

It wasn't all romantic. I didn't have a dorm room, so I slept on the floor in friends' rooms, I returned coke bottles for the 5¢ deposits to buy food with, and I would walk the 7 miles across town every Sunday night to get one good meal a week at the Hare Krishna temple. I loved it. And much of what I stumbled into by following my curiosity and intuition turned out to be priceless later on. Let me give you one example:

Tôi không có suất trong ký túc, nên tôi ngủ trên sàn nhà của bạn bè, đem đổi vỏ chai nước ngọt lấy 5 cent để mua đồ ăn và đi bộ vài km vào tối chủ nhật để có một bữa ăn ngon mỗi tuần tại trại Hare Krishna. Những gì tôi muốn nói là sau này tôi nhận ra việc cố gắng theo đuổi niềm đam mê và thỏa mãn sự tò mò của mình là vô giá.

Reed College at that time offered perhaps the best calligraphy instruction in the country. Throughout the campus every poster, every label on every drawer, was beautifully hand calligraphed. Because I had dropped out and didn't have to take the normal classes, I decided to take a calligraphy class to learn how to do this. I learned about serif and san serif typefaces, about varying the amount of space between different letter combinations, about what makes great typography great. It was beautiful, historical, artistically subtle in a way that science can't capture, and I found it fascinating.

Tôi sẽ kể cho các bạn một ví dụ: Đại học Reed khi đó có lẽ là trường tốt nhất dạy về nghệ thuật viết chữ đẹp ở Mỹ. Khắp khuôn viên là các tấm áp-phích, tranh vẽ với những dòng chữ viết tay tuyệt đep. Vì tôi đã bỏ học, tôi quyết định chỉ đăng ký vào lớp dạy viết chữ để tìm hiểu họ làm điều đó thế nào. Tôi học cách biến hóa với nét bút, về khoảng cách giữa các chữ, về nét nghiêng, nét đậm. Đây là môn học nghệ thuật và mang tính lịch sử mà khoa học không thể nắm bắt được và tôi thấy nó thật kỳ diệu.

None of this had even a hope of any practical application in my life. But ten years later, when we were designing the first Macintosh computer, it all came back to me. And we designed it all into the Mac. It was the first computer with beautiful typography. If I had never dropped in on that single course in college, the Mac would have never had multiple typefaces or proportionally spaced fonts. And since Windows just copied the Mac, it's likely that no personal computer would have them. If I had never dropped out, I would have never dropped in on this calligraphy class, and personal computers might not have the wonderful typography that they do. Of course it was impossible to connect the dots looking forward when I was in college. But it was very, very clear looking backwards ten years later.

Những thứ này khi đó dường như chẳng có chút ứng dụng thực tế nào trong cuộc đời tôi. Nhưng 10 năm sau, khi chúng tôi thiết kế máy Macintosh, mọi thứ như trở lại trong tôi. Và chúng tôi đưa nó vào trong Mac. Đó là máy tính đầu tiên có các font chữ đẹp. Nếu tôi không bỏ học chỉ để theo một khóa duy nhất đó, máy Mac sẽ không bao giờ được trang bị nhiều kiểu chữ hoặc có được sự cân xứng về khoảng cách các chữ như vậy (sau này Windows đã sao chép lại). Nếu tôi không bỏ học, tôi có lẽ sẽ không bao giờ tham gia lớp nghệ thuật viết chữ và máy tính có lẽ không có được hệ thống chữ phong phú như hiện nay.

Again, you can't connect the dots looking forward; you can only connect them looking backwards. So you have to trust that the dots will somehow connect in your future. You have to trust in something — your gut, destiny, life, karma, whatever. This approach has never let me down, and it has made all the difference in my life.

Tất nhiên, chúng ta không thể kết nối các dấu ấn tương lai, bạn chỉ có thể móc nối chúng khi nhìn lại quá khứ. Vậy hãy tin rằng các dấu chấm, các sự kiện trong cuộc đời bạn về mặt này hay mặt khác sẽ ảnh hưởng đến tương lai của bạn. Bạn phải có niềm tin vào một thứ gì đó - sự can đảm, số phận, cuộc đời, định mệnh hay bất cứ điều gì - cách nghĩ đó đã tạo nên những sự khác biệt trong cuộc đời tôi.
(suu tam)

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Ý nghĩa của cuộc sống

Trong tác phẩm Mật mã Tây Tạng điểm suốt là câu hỏi ""Sự tồn tại là vì cái gì? Con người tồn tại là vì cái gì? Là một con người con sống là vì cái gì?"
Hôm nay tôi lại có một câu hỏi thêm cho riêng mình "Sự chết đi là vì cái gì? Con người ta khi chết đi là vì cái gì" Nếu chết đi để được sinh ra thì tại sao phải chết?

Dần dần câu trả lời đã nằm trong tôi, nhưng nó khó có thể hiểu được thanh lời "như trái xoài xanh của Phật"



Dù đục, dù trong con sông vẫn chảy
Dù cao, dù thấp cây lá vẫn xanh
Dù kẻ phàm tục hay kẻ tu hành
Đều phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn tự trong tâm?
Đất ôm cho những hạt nảy mầm
Nhưng chồi tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Thì chắc gì, ta nhận ra ta?

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Các biểu tượng trên bàn phím máy tính bằng tiếng Anh - Keybord symbol in English

Các biểu tượng trên bàn phím thông dụng bằng tiếng Anh (English keybord symbol)
. dấu chấm cuối câu = period (kiểu Mỹ) hoặc Full Stop (kiểu Anh, Úc, New Zealand)
, dấu phẩy = comma
: dấu hai chấm = colon
; dấu chấm phẩy = semicolon
! dấu chấm cảm = exclamation mark
? dấu hỏi = question mark
- dấu gạch ngang = hyphen
‘ dấu phẩy phía trên bên phải một từ dùng trong sở hữu cách hoặc viết tắt một số từ = apostrophe
– dấu gạch ngang dài = dash
‘ ‘ dấu trích dẫn đơn = single quotation mark
” ” dấu trích dẫn kép = double quotation marks
( ) dấu ngoặc = parenthesis (hoặc ‘brackets’)
[ ] dấu ngoặc vuông = square brackets
& dấu và (and) = ampersand
→ dấu mũi tên = arrow
+ dấu cộng = plus
- dấu trừ = minus
± dấu cộng hoặc trừ = plus or minus
× dấu nhân = is multiplied by
÷ dấu chia = is divided by
= dấu bằng = is equal to
≠ is not equal to
≡ is equivalent to
< is less than > is more than
≤ is less than or equal to
≥ is more than or equal to
% dấu phần trăm = per cent (không thêm S bao giờ)
∞ dấu vô cực = infinity
° biểu tượng độ = degree
°C biểu tượng độ C = degree(s) Celsius
′ biểu tượng phút = minute
” biểu tượng giây = second
# biểu tượng số = number
@ dấu a còng hay a móc = at ( 123@yahoo.com đọc là ’123 at yahoo dot com’)
. dấu chấm không phải chấm cuối câu = dot ( 123@yahoo.com đọc là ’123 at yahoo dot com’)
\ dấu xuyệt phải = back slash
/ dấu xuyệt trái = slash hoặc forward slash

(St: tienganh.com.vn)