Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013
Thơ: Kiếp Tha Nhân
@ Tạ Lương & Trác Mộc
Kiếp tha nhân chốn hồng trần.
Mê mờ chấp ngã bao lần khổ đau.
Duyên may Bát Nhã nhiệm màu.
Thân tâm bừng tỉnh ra mau bùn lầy
Ai hiểu đây? ai biết đây?
Chúng sinh vẫn mãi vui vầy khổ đau..
Tham sân cuốn lấy thân nhau.
Luân hồi trôi mãi trong màu tối đen.
Cuộc đời đầy dẫy bon chen
Si mê chấp tướng, người quen chẳng đừng
Người thân bỗng chốc người dưng
Làm sao biết pháp để dừng khổ đau
Kiếp người thoáng chốc trôi mau
Sáng đen, tối bạc một màu tiếc thương
Sắc, thanh, vị, xúc, pháp, hương
Lục căn, trần đó là nguồn khổ đau.
Nguyện cho nay mãi về sau
Chúng sinh tỉnh ngộ, cùng nhau biết đường
Tìm về Phật pháp mà nương
Về nơi vô trụ, con đường chân tu.
Vạn vật hữu tướng phù du
Sắc không, không sắc cho dù trăng sao
Chưa tu thì thấy ta cao
Tu rồi mới biết bụi nào thân ta.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét